Hàng năm, cứ vào dịp tháng hai âm lịch, thời tiết bắt đầu nắng ấm sau những cơn mưa xuân, hoa Ban bắt đầu nở trắng cả núi rừng Tây Bắc, hứa hẹn một mùa màng bội thu trên các nương rẫy và trên các khu vườn. Đây cũng là thời điểm thích hợp để du khách đến Du Lịch Mộc Châu.


Sáng sớm tinh mơ của ngày hội, chiêng trống được đánh vang rộn khắp núi rừng. Từ những ngôi nhà sàn, lửa đỏ bập bùng trên bếp, nhà nào cũng mổ lợn, bày cỗ, đồ xôi, luộc gà. Từng vò lớn, vò nhỏ rượu cần được bê ra để đãi khách. Những cô gái, chàng trai quần áo, khăn váy chỉnh tề, rủ nhau đi ngắm hoa ban rực nở. Họ chọn lựa những cành hoa đẹp nhất để tặng người yêu, biếu bố mẹ. Lúc này đây, những chàng trai liên tục thổi kèn, những cô gái dập dìu múa điệu Thẩm Lé, điệu múa dành riêng cho việc đi hái hoa ban.

Nếu như lễ hội Sên bản (2 năm/ lần) chỉ diễn ra trong phạm vi của bản, mục đích là "cầu thần phù hộ” và cúng "rửa lá, xua đuổi thần trùng”, ít tổ chức các trò vui, thì lễ hội Sên Mường (3 năm/ lần) lại được tổ chức rất to, thu hút nhiều người tài giỏi của toàn mường tham gia. Lễ hội Sên mường diễn ra trong ba ngày. Phần lễ tưng bừng, trang nghiêm, thành kính với đám rước và lễ cúng tế trời đất, các thế lực siêu nhiên. Phần hội chiếm phần lớn thời gian với các cuộc thi bắn súng hoả mai, cung nỏ, ném còn, chọi gà,… Đặc biệt, trong tiếng trống tiếng chiêng tưng bừng của ngày hội, vòng người múa xoè hầu như diễn ra liên tục, tưởng như không ngừng nghỉ. Đối với nam, nữ thanh niên trong mường, đêm cuối hội là đêm vui nhất. Giữa khung cảnh thơ mộng của núi rừng, các cuộc thi hát giao duyên hoà cùng tiếng khèn, tiếng sáo kéo dài cho đến tận khuya. Từ cuộc vui này, nhiều mối tình chớm nở và biết bao đôi trai gái nên vợ - chồng. Vì thế, đêm cuối cũng là đêm để lại nhiều kỷ niệm nhất.

Kết thúc mùa hoa cũng là lúc những con người nơi đây bước vào vụ lúa. Cho nên, người Thái truyền nhau bài thơ:
Muốn chơi thì chơi lúc ban còn hoa
Đùa thì đùa thời hoa ban còn nhiều
Lát nữa hoa sẽ tàn
Con gái có chồng thì bị xích đeo tay, gông đeo cổ, không được đi nữa…


8:39 PM
Unknown
Posted in:
0 comments:
Post a Comment